0 4 min 1 năm

Tại một quán café thơ mộng bên bờ biển nọ, có 3 người đang ngồi cùng nhau bàn luận về giải đua Giro đang diễn ra. Sau đó cao hứng, họ quay sang khoe khoang thành tích.

Anh trung niên thứ nhất nói “Nếu sinh cùng thời với Trương Quốc Thắng hoặc Lê Văn Duẩn, chắc chắn tớ sẽ rút thắng tụi nó. Giờ tớ già mà đùi tớ to thế này mà lỵ”. Anh thứ hai khen “Anh thật tuyệt, nhất anh nhá”. Chị tóc ngắn, mũi dài khen “Chắc chắn là thế, anh number one”. Thằng bưng café đứng kế bên nghe, nhiều chuyện nên xía vào “Hay quá!”

Anh thứ hai khoe “Nhìn tướng mỏng của tớ nè, tớ mà sinh cùng thời với Lê Ngọc Sơn hoặc Phan Hoàng Thái. Đố tụi nó theo được tớ ở đèo, chắc luôn”. Anh thứ nhất xuýt xoa “Ôi anh thật tuyệt!”. Chị tóc ngắn, mũi dài khen “Đúng vậy, tại sinh không cùng thời thôi, anh cũng number one”. Thằng café cũng xía vào “Hay quá”

Chị tóc ngắn, mũi dài khoe “Đi làm chienda cho mấy giải thế giới cực lắm mấy anh. Nhìn VDV chuyên nghiệp bên đó hoài, chán luôn á. Sau giải Hờ Tờ Vờ giờ em được mời đi giải Vờ Tờ Vờ nữa nè”. Anh thứ nhất tròn xoe đôi mắt “Wow Em thật tuyệt vời”, anh thứ hai mồm há hốc, thét lên “Em tui đỉnh của đỉnh”. Thằng café cũng xía vào, nói chỉ một câu “Hay quá”.

Chị tóc ngắn, mũi dài quay sang hỏi thằng café “Em có chơi xe đạp không, em biết gì về xe đạp mà cứ khen hay quá hoài vậy”

Thằng café cười tươi, khoe hàm răng sún vì té xe đạp, thủng thẳng đáp:
-Vợ em làm bên Văn hóa, nói ra toàn văn với thơ, nói ra toàn hoa với lá. Vợ em dặn: mỗi khi nghe ai nói gì, mà anh muốn phun ra câu “Mày làm được cái L…” hoặc “Mày đồ sò lông”, thì anh hãy nói hai từ “HAY QUÁ” nha

Theo Nước Phông Tên (đu trend sách giáo khoa lớp 1)